GIÁNG SINH ĐẾN GẦN, NHỚ VỀ NGƯỜI CÔNG GIÁO YÊU NƯỚC
Trương Vân Lĩnh, người công giáo kính
Chúa yêu nước, nhà cách mạng, người đảng viên cộng sản kiên trung bất khuất của
Đảng Cộng sản Việt Nam, người con trung hiếu của dân tộc, người học trò trung
thành của chủ tịch Hồ Chí Minh.
Trương Vân Lĩnh tên khai sinh là Trương Văn Thanh,
sinh năm 1902 tại làng Tuỵ Anh, tổng Vân Trình (nay là xã Nghi Phương), huyện
Nghi Lộc, tỉnh Nghệ An. Tuỵ Anh là một làng Thiên chúa giáo toàn tòng thuộc họ
công giáo Mỹ Yên, nằm cạnh Xã Đoài. Trương Vân Lĩnh lên 13 tuổi đã được cha mẹ
xin cho vào học trường Tiểu chủng viện Xã Đoài. Sau 3 năm học tại trường, anh
về nhà xin cha mẹ cho đi học chữ Hán tại thầy đồ ở làng Hữu Biệt (huyện Nam
Đàn), quê hương của chí sỹ yêu nước Phan Bội Châu.
Cuộc đời đồng chí Trương Vân Lĩnh tuy ngắn ngủi, nhưng
rất oanh liệt. Từ một tín đồ Thiên chúa giáo với tinh thần yêu nước, trở thành
người học trò mác xít của lãnh tụ Hồ Chí Minh, người chiến sỹ cộng sản kiên
cường của Đảng, tích cực hoạt động chính trị, quân sự ở nhiều nơi, trong mọi
hoàn cảnh khó khăn, nguy hiểm, luôn luôn tin tưởng vào thắng lợi của sự nghiệp
cách mạng, đồng chí Trương Vân Lĩnh đã có nhiều công lao bảo vệ lãnh tụ, bảo vệ
Đảng, gây cơ sở, lãnh đạo phong trào, góp phần quan trọng đào tạo, bồi dưỡng
nhiều cán bộ chính trị, quân sự cho Đảng và cách mạng Việt Nam trong thời kỳ
đấu tranh giành chính quyền, giữ vững nền độc lập của dân tộc.
Nhận thức được nước đã mất độc lập thì đạo cũng mất
luôn tự do. Trước khi người trí thức giáo dân Trương Vân Lĩnh xuất dương cuối
năm 1923 thì đã có những linh mục, những con chiên của Chúa vùng Xứ Nghệ tham
gia các phong trào yêu nước của dân tộc, “Kính chúa, yêu nước” đã trở thành
phương cách xử thế của người theo đạo, theo đúng mạch truyền thống yêu nước
không ngừng chảy ở Việt Nam.
Cách mạng đã giao nhiệm vụ gì, dù đó là nhiệm vụ phức
tạp và nguy hiểm như làm nội gián trong hàng ngũ Quốc dân Đảng của Tưởng Giới
Thạch (Trung Quốc) - là nhiệm vụ thầm lặng, ít người biết và dễ bị cán bộ của
ta hiểu nhầm nhưng đồng chí Trương Vân Lĩnh đều cố gắng hoàn thành. Với môi
trường công tác và với cái “vỏ bọc” của mình, cuối những năm 20, đồng chí
Trương Vân Lĩnh đã cứu Bác Hồ khỏi sự vây bắt của bọn Tưởng Giới Thạch, đồng
thời đã có công lớn trong việc bảo vệ Đảng, bảo vệ cách mạng suốt từ đó trở
đi. Đồng chí Trương Vân Lĩnh là một chiến sỹ giao thông liên lạc đầu tiên
và xuất sắc của cách mạng, của Đảng. Trở thành người cộng sản trước ngày Đảng
cộng sản Việt Nam ra đời 4 năm (vào Đảng cộng sản Trung Quốc năm 1926), đồng
chí Trương Vân Lĩnh thuộc vào lớp cán bộ tiền bối của Đảng, có vai trò rất quan
trọng trong việc xây dựng Đảng và phong trào cách mạng từ năm 1930 trở đi. Đồng
chí đã được lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc giao nhiệm vụ dịch tài liệu của Đảng gửi về
trong nước để tuyên truyền, vận động cách mạng, giúp sức cho phong trào cách
mạng 1930-1931 mà đỉnh cao là Xô Viết Nghệ Tĩnh. Như cánh chim không mỏi với
một nghị lực phi thường trong hoàn cảnh vô cùng hiểm nguy đến tính mạng bất cứ
lúc nào, đồng chí Trương Vân Lĩnh lăn lộn vào công tác xây dựng cơ sở Đảng cũng
như các tổ chức công hội đỏ của anh em Việt Nam làm việc trên các tàu biển
tuyến Hương Cảng - Sài Gòn -Thái Lan, coi đó là một đường dây liên lạc hết sức
quan trọng của Đảng ta từ trong nước ra, từ nước ngoài về.
Cuối năm 1930,
đồng chí bị cảnh sát Anh ở Hương Cảng bắt giam nhưng sau đó được thả tự do vì
thiếu nhiều chứng cứ. Đầu năm 1932, đồng chí Trương Vân Lĩnh bị bắt lần thứ
hai, lần này tại Thượng Hải (Trung Quốc), sau đó bị giải về Việt Nam, thực dân
Pháp giam đồng chí ở nhà tù Hoả Lò (Hà Nội). Cả một chuỗi thời gian sau đó
là cuộc lưu đày khắp các nhà tù: Vinh, Đắc Min, Lao Bảo, Kon Tum, Buôn Ma Thuột…Bị
kết án khổ sai chung thân, bản thân đồng chí bị tra tấn rất dã man, gia đình ở
Nghi Lộc bị địch tịch biên hết tài sản, nhưng Trương Vân Lĩnh vẫn giữ vững khí
tiết của người cộng sản kiên cường, bị giam cầm trong những năm sục sôi cách
mạng của cao trào tiến tới Tổng khởi nghĩa giành chính quyền. Tháng 12 năm
1942, đồng chí Trương Vân Lĩnh cùng với một số đồng chí khác vượt ngục Đắc Min
thành công trở về tham gia thực hiện các nhiệm vụ cách mạng khẩn trương mà Đảng
đã giao phó. Trước và ngay sau cách mạng Tháng Tám năm 1945 thành công,
Chủ tịch Hồ Chí Minh trực tiếp giao nhiệm vụ cho đồng chí Trương Vân Lĩnh phụ
trách trường Quân chính.
Kiên cường, bất khuất, trung với nước, hiếu với dân,
Đảng và Bác Hồ đã phân công nhiệm vụ nào cũng làm và cố gắng làm cho tốt, đó là
phẩm chất cao đẹp của đồng chí Trương Vân Lĩnh và cũng là phẩm chất chung của
những người cộng sản chân chính. Đây cũng là bài học chung cho ngày hôm nay:
cần phải kiên định cho lý tưởng cách mạng, luôn luôn giữ vững khí tiết, không
sợ gian khổ hy sinh, lúc nào cũng nghĩ đến cách mạng, luôn luôn tin tưởng vào
tương lai của cách mạng.
Cuộc đời 43 năm của đồng chí Trương Vân Lĩnh, thêm một
lần nữa chứng minh rằng, chỉ có đoàn kết thì mới có thành công.Trong xã hội có
bao nhiêu giai cấp, tầng lớp, nhóm người và cá nhân…thì có bấy nhiêu nguyện
vọng và lợi ích nhiều khi không giống nhau, thậm chí trong số đó, nhiều người
có đời sống tâm linh khác nhau do tín ngưỡng, tôn giáo khác nhau. Tuy nhiên, Tổ
quốc phải đặt lên hàng đầu, vì độc lập,tự chủ nước nhà, tất cả mọi người không
phân biệt địa vị, giai cấp, tín ngưỡng đều phải đồng sức, đồng lòng.
Giáng sinh đến gần, nhớ về người giáo dân yêu nước
Trương Vân Lĩnh, lại thấy buồn khi thời gian gần đây tại quê hương của anh xảy
ra nhiều vụ việc gây rối do một số linh mục và giáo dân cầm đầu. Lợi dụng sự cố
môi trường biển và một số vấn đề phức tạp trong xã hội, những phần tử xấu này
dưới vỏ bọc “tôn giáo” đã ra sức lôi kéo một bộ phận giáo dân gây rối, vu khống
chính quyền “đàn áp tôn giáo, không có tự do tôn giáo”, chia rẽ khối đoàn kết
dân tộc, kêu gọi nước ngoài can thiệp vào Việt Nam. Để kết thúc bài viết này,
tôi muốn khẳng định, đồng bào dù là lương dân hay giáo dân đều đoàn kết, yêu
nước, chỉ có những người khoác áo linh mục nhưng tâm địa đen tối, làm xấu danh
Thiên Chúa mới đáng lên án. Tấm gương Trương Văn Lĩnh sẽ khiến cho những linh
mục như Nguyễn Đình Thục (quản xứ Song Ngọc), Đặng Hữu Nam (quản xứ Phú Yên),
Nguyễn Đức Nhân (quản xứ Kẻ Gai)… phải thấy xấu hổ, nhục nhã về hành vi chống
phá, phản quốc của chúng, cho những giáo dân vì nhận thức sai lệch về chính
quyền, vì bị lôi kéo sẽ sớm tỉnh ngộ.
Bài viết có
sử dụng tư liệu từ trang Bảo tàng xô viết Nghệ Tĩnh.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét